Thứ Bảy, 15 tháng 11, 2014

Ai rồi cũng sẽ khác



Sau những tháng ngày tươi đẹp của chúng ta, em ra đi.

Có lẽ chúng ta còn quá trẻ để kìm nén những giận dữ, còn quá trẻ để nhường nhịn, cám thông cho người kia và còn quá trẻ để giữ nhau lại. Anh đã rất đau lòng và mong em đừng hạnh phúc khi thiếu anh.

Năm tháng qua đi, hai đứa trẻ năm xưa lớn lên, bạn bè anh cũng đôi lần vô tình nhắc tên em, anh chẳng biết thực lòng mình đang cảm thấy thế nào nữa, chắc là anh không muốn biết quá nhiều về em.
Năm tháng lại qua đi, anh giờ đã là một người đàn ông trưởng thành. Đôi lần anh có cố tình nghỉ về chúng ta rồi mĩm cười, ngày ấy hồn nhiên quá, đến mất nhau rồi mà cứ lúng túng chẳng biết làm sao?. Rồi mọi thứ trôi đi, tháng ngày trôi đi, em trôi đi.

Năm tháng nhất định chẳng dừng chân bao giờ, anh nhận được thiệp mời đám cưới của em trong hộp thư nhà anh vào một buổi sáng nhiều nắng. Nhìn vào tấm thiệp, anh khẽ nhói lòng bởi một cái tên rất quen được đặt ngay ngắn cạnh một cái tên xa lạ khác. Cuối cùng thì cũng có ngày này. Anh đã biết rất rõ lúc em quay lưng bước đi, để lại tất cả tuổi trẻ vụng dại của chúng ta phía sau.

Từng thương em như thế, anh sẽ đến trong những ngày vui của em chứ, anh nhất định sẽ xuất hiện chững chạc, sẽ xuất hiện rất khác với cậu trai của 4 năm trước-người mà từng làm em phải khóc rất nhiều.

Và rồi khách quan vui vẻ trò chuyện, hoa tràn ngập khắp nơi. Em xuất hiện tay trong tay với vị hôn
phu của mình. Vẩn nụ cười đó, anh đã không quên, thậm chí đến giờ phút này còn chẳng có chút ít phai nhạt trong anh. Em thật đẹp trong bộ lể phục trắng tin, có thể đây đó bất chợt anh đã thấy niềm vui trong khoé mắt em, thứ niềm vui trọn vẹn, anh chưa từng một lần mang đến cho em.

Anh cứ lặng người theo dõi từng bước chân em, bao nhiêu tháng năm ngây ngô ngày hôm qua bỗng nhiên ùa về, em đã từng ước một đám cưới đầy hoa, có đông đủ bạn bè và người thân. Em đã có tất cả, chỉ người nghe điều ước của em năm ấy lại không phải là người đứng cạnh em hôm nay.

Em nhìn về phía anh, gật đầu mỉm cười như một lời chào sau rất nhiều năm xa cách.

Anh rất đau lòng nhưng mong em sống thật hạnh phúc khi thiếu anh.


Bài tiếp theo sẽ viết về gia đình…

Bình Luận, Nhận Xét